Lê Tiếu tập trung suy nghĩ đi vào cửa phòng, bước chân khe khẽ đến lối vào phòng khách, tiếng trò chuyện từ từ truyền đến. “Tiểu Nham không có ý xấu. Nó dựa vào sức mình lên làm Phó tổng thư ký Ban thư ký Nam Dương. Bàn về năng lực và nhân phẩm chí ít cũng mạnh hơn cậu. Giọng nói này vô cùng dịu dàng êm ái, như là phương ngữ Giang Nam. Dù lời nói khinh miệt nhưng vẫn nhỏ nhẹ uyển chuyển. Lê Tiếu dừng bước, cong môi, ỷ lạnh xen trong mắt. Hóa ra là bà Tiêu. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương