Lúc đó anh ta rất ưng Lê Tiếu, cảm thấy con bé này thiên phú dị bẩm, nhìn lạnh lùng nhưng thực tế rất nhiệt tình. Quan trọng là rất xinh đẹp, không thể tìm được người thứ hai. Cận Nhung tuân theo tôn chỉ nước phù sa không chảy ruộng ngoài, thầm suy tính muốn giới thiệu Lê Tiếu làm phu nhân Bá tước cho Phong Nghị, sau này vào ở phủ Bá tước, thế nên một mực dọn đường. Nhưng anh ta nói chuyện này mấy lượt, Phong Nghị vẫn không hứng thú, nên đành từ bỏ ý định. Sau đó, anh ta vẫn muốn nhận Lê Tiếu làm con gái nuôi, nhưng cô quyết không đồng ý. Chỉ là chuyện này vẫn không trở ngại việc anh ta yêu thương cô như con gái mình. Tình hình này khiến Cận Nhung lúng túng không biết làm sao. Anh ta thở dài hút thuốc, thỉnh thoảng liếc Thương Úc, nét mặt oán giận: “Anh cũng đâu ngờ bạn gái cậu là con bé đầu... Mấy anh em kết nghĩa bọn họ đã âm thầm điều tra Lê Tiếu. Cận Nhung cũng chỉ tra vài thông tin cơ bản, còn chẳng xem ảnh. Người phụ nữ Thiếu Diễn chọn thì chỉ cần cậu ta thích là được, anh ta chẳng bận tâm. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương