Anh cong môi lấy đầu ngón tay vuốt nếp nhăn giữa trán cô: “Không mệt. Lê Tiếu liếc anh, thản nhiên đi đến trước mặt Lệ Tam với vết thương còn chưa kết vảy trên mặt, hất cằm về phía trực thăng: “Cái đó của ai thế? Lê Tam kẹp điếu thuốc đặt bên môi, nhìn Thương Úc: “Em hỏi Thiếu Diễn ấy. Lê Tiếu ngạc nhiên nhướng mày, còn chưa nói gì, phía sau tòa lầu làm việc, ba trợ thủ, Vệ Lãng, và Nam Hân đã nổi đuôi ra. Nói thế nào nhỉ. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương