Gần mười một giờ đêm, hai chiếc xe chuyên dụng lãi về công xưởng biên giới. Vọng Nguyệt và Truy Phong ở lại trông coi, nghe tin chạy ra khỏi ký túc xá. “Lão đại, mọi người không... Xem ra có chuyện rồi. Vọng Nguyệt ngạc nhiên nhìn gương mặt bầm tím của đám Lê Tiếu, Lạc Vũ và Vệ Lãng, ngửa đầu nhìn trời cảm thấy hoang mang. Cô Lê lại bị thương? Lê Tiếu gật đầu tỏ ý với họ, không nhiều lời, một tay kéo Thương Úc, tay kia cầm túi vải nhỏ, đi về ký túc xá của mình. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương