Trong ký túc xá, Lê Tiếu nửa tỉnh nửa mê cảm thấy hơi ồn. Điều kiện ký túc xá công xưởng biên giới đương nhiên không so được với ở nhà hay khách sạn. Bãi tập ngoài cửa sổ người đến người đi, tiếng ồn ào khiến không một ai có thể ngó lơ. Lê Tiếu tham khẽ, buồn bực kéo chăn che mặt. Nhưng điện thoại dưới gối không ngừng rung lên, cô gãi đầu, cầm điện thoại lên, suy nghĩ mông lung nhận cuộc gọi: “Nói đi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương