Nơi này là đại bản doanh của Thất tử biên giới. Mỗi tòa lâu ứng với một người, tòa lầu của Lê Tiếu ở sau cùng. Lạc Vũ vẫn còn đang đánh giá cảnh sắc ngoài cửa xe, Lê Tiếu ngồi hàng sau đã mở mắt, tự ý đẩy cửa bước xuống. Trước cửa sắt chạm hoa, Lê Tiếu đến bên tường, mở một viên gạch ngầm, bên trong là máy kiểm tra vân tay và mống mắt. Sau ba giây ngắn ngủi, máy kiểm tra truyền đến giọng báo cáo dịu dàng: “Tiểu Thất, hoan nghênh về nhà. Giọng nói cài bên trong là của Tiêu Diệp Huy, lần này nghe lại ngỡ như đã qua một đời. Năm xưa khi lập hệ thống phòng ngự, anh ta đã thu lại giọng nói mở cửa cho từng người. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương