Vệ Lãng nhận ra Lê Tiếu đang nhìn mình, mở miệng với dung ý trấn an: “Cô Lê, cô dốc toàn lực là được, chỉ cần đầu ngang với tôi xem như thắng. Lê Tiếu cụp mắt cười, một tay cầm súng, lấy nòng súng tựa góc bàn, liếc anh ta: “Được. Phía sau lại truyền đến tiếng xôn xao. “Ôi trời, đấu ngang với Đường chủ Về đầu có dễ. “Đúng là không dễ. Lúc trước khi anh Sâm sát hạch, miễn cưỡng lắm mới đầu ngang với Đường chủ Vệ. Hạ Sâm đang hóng hớt:“... Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương