Vì chuẩn bị lên đường về biên giới một chuyến nên trước khi xuất phát Lê Tiếu hẹn gặp A Xương. Ba giờ chiều, tiệm cà phê gần quốc lộ ven sông. A Xương vẫn mặc áo khoác đen đơn giản, tuy tướng mạo không đẹp, nhưng đôi mắt lấp lánh vô cùng sắc bén. Gã ngồi trước mặt Lê Tiếu, áp hai tay lên đầu gối: “Cô Bảy, cô về biên giới, có cần tôi theo cùng không? Lê Tiếu không đáp, vuốt ly cà phê, nheo mắt: “Mấy năm qua, mọi người ở biên giới có nhìn thấy Hai Doãn không? A Xương cau mày, đáp ngay: “Không thấy. Năm xưa khi mọi người rời đi, ngoại trừ cậu Tư, những người khác chưa từng trở lại. Cậu Tư mà gã nói là Tô Mặc Thời. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương