Lê Tiếu nghe giọng nói quen thuộc, vừa nhìn về hộp điện thoại kia, thì phiền não giữa trán dần biến mất.

Cô hơi bất ngờ ngẩng đầu lên, thấy nét mặt nghiêm túc của Lưu Vân thì chậm rãi nhận lấy hộp: “Phiền anh cảm ơn Diễn gia giúp tôi. Lưu Vân mím môi, khéo léo gật đầu: “Vâng, cô Lê.

Sim dự bị cũng ở bên trong. Dứt lời, Lưu Vân chào hỏi rồi xoay người đi.

Lê Tiếu cụp mắt xuống, sờ hộp điện thoại, không chần chừ mà lắp sim vào, khởi động nó.

Cô vắt chân trái qua chân phải, thuận thể dựa vào vách tường hành lang, mở bàn phím số ra, gõ số của Thương Úc.