Thu Hoàn tức đến bật cười, đứng lên đẩy ghế rồi sải bước đi về hướng bên kia bãi cỏ.

Loáng thoáng, anh ta nghe Thương Úc nuông chiều bảo: “Dù muốn uống rượu thì cũng không thể uống quá nhiều Brandy. Thu Hoàn cười lạnh, đi nhanh hơn.

Dẹp anh em tốt gì đó đi ha, đều là đàn ông chó má thấy sắc quên nghĩa,

Thu Hoàn đi chưa bao lâu, Lê Tiếu nhìn đồng hồ đeo tay của Thương Úc: “Mấy giờ rồi anh? Thương Úc đáp: “Chưa đến bốn giờ. Anh đánh giá vẻ mặt cô: “Tôi có việc à? Lê Tiếu gật đầu, vấn về tai, nhếch môi hờ hững: “Phải, tiệc chia tay đời sinh viên. “Mấy giờ bắt đầu? Để Lưu Vân đưa em đến đó. Thương Úc cầm gói thuốc lá trên bàn, kẹp một điểu ở đầu ngón tay: “Tụ tập không được uống rượu.

Tám giờ sáng mai nhớ đến báo danh ở hội đồng quản trị. Lê Tiếu lại nhìn bình rượu trên bàn, nhếch môi cười nhạt: “Diễn gia quên à, ở trước mặt người lạ, tôi không uống rượu. Cô không nói dối, chuyện uống rượu thì cô luôn phân rõ ràng.