Trong phòng tra hỏi, Phó Cục trưởng Trương ngồi đối diện Lê Tiếu, cố ra vẻ lật tài liệu trong tay, cười xấu xa: “Cô gái à, thấy cô còn trẻ mà ngông cuồng quá nhỉ? Có biết tôi là ai không?

Lê Tiếu cúi đầu nhìn móng tay, thờ ơ hỏi ngược: “Ông là ai có quan trọng không? Phó Cục trưởng Trương không vui.

Ông ta phá án nhiều năm, có dạng người cứng đầu nào mà ông chưa gặp qua.

Nếu không phải cô nhóc trước mắt có chút nhan sắc thì ông ta đã sớm cho người ép cung rồi.

“Chà, gan cô lớn thật, vào Cục rồi còn không biết hối cải.