Ngay lúc điều tra viên định hỏi thêm thì cửa mở, Tiểu Vương đi vào với nét mặt hấp tấp, nói nhỏ mấy câu bên tại một người trong số đó.

Ngay lập tức, bầu không khí trong phòng tra hỏi trở nên yên tĩnh.

Ba phút sau, mọi người đều bị dẫn ra ngoài, hơn nữa còn bị chia ra ở những phòng tra hỏi khác nhau.

Câu hỏi lặp lại tên họ, tuổi tác, nghề nghiệp, làm gì ở hiện trường bắt cóc? Lúc này, Lê Tiếu nghiêng người dựa vào ghế đơn, hời hợt trả lời: “Cứu người. Bốp! Điều tra viên đập bàn: “Một cô gái như cô đến hiện trường bắt cóc cứu người? Tự cô có tin không? Lê Tiếu gật đầu, lời ít ý nhiều: “Tin. Điều tra viên cười khan, uống ngụm nước để bớt lúng túng rồi nghiêm túc nói: “Tôi nói cô biết, đây là Cục Cảnh sát, không phải nơi cô có thể nói dối.

Nhìn tám chữ lớn sau lưng cô kìa, thẳng thắn khoan hồng, kháng cự nghiêm trị.