Cùng lúc đó, Tông Trạm đứng cạnh hồ gọi điện. Ánh mắt anh ta vượt qua đám người, sau cùng rơi trên người Lê Tiếu và Bạc Đình Túc, ánh mắt thích thú nói: “Lê Tiếu quên Bạc Đình Túc sao? Đầu điện thoại bên kia, Thương Úc nhẹ giọng nhả làn khói trắng: “Bất ngờ lắm à? Ánh mắt Tông Trạm đuổi theo bóng Lê Tiếu: “Cậu không bất ngờ ư? Hai anh em nhà họ Bạc lâu rồi không về Thủ đô. Bình thường Lê Tiếu sống ở Nam Dương, đáng lý họ không nên quen biết mới phải. Dường như Thương Úc không muốn trò chuyện nhiều về anh em nhà họ Bạc nên đổi đề tài: “Cô ấy đang làm gì? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương