Lê Tiếu thấy vậy, đút hai tay vào túi xoay người men theo đường cũ trở về.

Quả thật Tông Trạm rất kinh ngạc, nhìn Lê Tiếu, vừa đi vừa hỏi: “Em cứ để anh em quỳ thế à, không sợ làm nhục thân phận của anh ta sao?

Lê Tiếu nhìn thẳng phía trước, nhàn tản bước đi: “Đã kết hôn rồi thì ông cụ Tông cũng là ông nội anh ấy, quỳ trước mặt ông nội có thể xem là bị nhục sao?

Nói rất có lý, nhưng Tông Trạm vẫn giật mình vì tình nghĩa như cây liền cành của nhà họ Lê.

Sau đó, Lê Tiếu lại nói với Tông Trạm: “Anh Ba, bàn về danh môn thì nhà họ Lê đã với cao thật. Chẳng phải công cụ Tông đang lo chị dâu sẽ chịu thiệt ở nhà chúng tôi sao. Nếu tiện, phiên anh nói với ông cụ câu này. Dù nhà họ Lê chúng tôi có chịu thiệt, cũng sẽ không để Tông Duyệt từ xa gả đến Nam Dương phải chịu thiệt.