Trong phòng khách, ông bà Lê nhìn ra ngoài cửa, rồi nhìn nhau, nét mặt càng căng thẳng: “Có phải ông cụ không tỉnh gặp mặt chúng ta thật không? Từ đầu đến cuối, hôn sự này đều do Tông Trạm ra mặt thay. Giờ nghĩ lại thì có hơi vội thật. Lê Tam thản nhiên dựa lưng ghế hút thuốc, nhướng mày nhìn mẹ anh: “Ông ấy sẽ gặp thôi. “Sao con biết được? Đoàn Thục Viện liếc anh: “Sắp một tiếng rồi, ông cụ còn chưa chịu ra nữa, mẹ thấy... có hơi quá. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương