Lê Tiếu bảo nhân viên phóng lớn ống kính, quả nhiên thấy lão Lý viết số tiền mừng ba triệu một trăm hai mươi nghìn xuống quyển sổ của Lê Quân. Người đó không phải Tiêu Diệp Huy. Lê Tiếu cho người chỉnh tất cả camera quanh khu vực đến mười một giờ tám phút, từ lúc vệ sĩ kia vào cho đến khi rời đi không quá ba phút. Cả xe đối phương lái, cũng là Honda bình thường. Lê Tiếu nhìn chiếc xe kia biến mất khỏi màn hình theo dõi, nụ cười trên môi lành lạnh. Mấy phút sau, cô rời khỏi phòng giám sát. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương