Lê Quân đưa danh sách cho Lê Tiếu: “Em quên à? Cô im lặng, anh Ba Lê Thừa lại cúi đầu dụi tàn thuốc, ngước mắt nhìn nét mặt hơi căng thẳng của Lê Tiếu, lạnh nhạt nhắc nhở: “Trên đời này có rất nhiều người trùng tên trùng họ. Ngay khi nghe được cái tên Tiêu Diệp Huy này, anh cũng không khỏi ngẩn ra. Lê Tiếu cầm quyển sổ, nhìn tên Tiêu Diệp Huy, lại nhìn xuống, là số tiền mừng. Có thể thời gian cô im lặng quá lâu, Lê Tam nhíu mày, đứng dậy tiến đến nhìn xem. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương