Lê Tam giữ cằm Nam Hân, sức lực lớn đến mức mất khống chế: “Chơi vui lắm à?

Nam Hân bị đau, người bị vây trong phạm vi giữa anh và cửa xe, dù có giãy giụa cũng giống như kiến càng rung cây.

Hai tay cô nắm cổ tay Lê Tam, muốn gỡ bỏ kìm kẹp của anh: “Đương nhiên vui rồi, tôi uống rượu cũng phiền đến anh à?

Yết hầu Lê Tam nhấp nhô, một số suy nghĩ kỳ lạ nảy sinh, thậm chí không thể sắp xếp ổn thỏa.

Anh thật sự không ưa thái độ Nam Hân nói chuyện với mình, càng không muốn thấy cô uống với mấy gã tiếp rượu.