Lê Tiếu mím môi, nghiêm túc bịa chuyện: “Chắc là rảnh quả. Lê Tam đang buồn bực hút thuốc dưới nhà, tự nhiên thấy lạnh sởn tóc gáy. Anh nghi là Nam Hân đang mắng mình. Đồ chết tiệt kia rốt cuộc vẫn không đến nhà họ Lê ăn cơm. Anh vừa hút thuốc vừa suy nghĩ, mình có nên chủ động đi bắt người về, hành hạ trước rồi nói sau không? 8:30 tối hôm đó. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương