Sau bữa ăn, Lê Tiếu và Thương Úc tay trong tay đi ra sân sau tản bộ. Trước đây anh đã tới nhà họ Lê mấy lần, nhưng chưa vào nhà bao giờ. Trời dần khuya, Lê Tiếu kéo anh đến gian trà ở sân sau ngồi xuống, xoa xoa bụng, ghé mắt hỏi: “Sao hôm nay anh lại tới đây? “Bác trai gọi điện cho anh. Anh chống khuỷu tay lên bàn trà, nghiêng đầu nhìn mặt cô, giọng hơi trầm: “Hình như em không muốn gọi anh đến dự tiệc của nhà họ Lê thì phải? Đây là câu nghi vấn, nhưng Thương Úc lại nói theo kiểu trần thuật. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương