Mười giờ rưỡi tối, đoàn xe của Diễn Hoàng đã tới sòng bạc ở Thành Tây. Thương Úc mặc nguyên bộ đồ đen bước ra khỏi xe, tay áo xắn lên quá khuỷu tay, đứng bên cạnh đèn đường. Đèn chiếu khắp người anh, trông sạch sẽ không nhiễm bụi trần. Lúc này, Hạ Sâm đưa Lê Tiếu và Tô Mặc Thời đi ra cửa sau, vừa ngước mắt đã thấy Thương Úc đứng bên cạnh xe. Anh trầm mặt, hai người nhìn nhau từ xa, khí thế lặng lẽ va chạm giữa không trung, giống như một trận chiến không khói súng. Rất nhanh, anh dời mắt nhìn Lê Tiếu đang chầm chậm đi tới, đưa tay cho cô: “Chơi đã rồi? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương