Hai ngày sau, thứ Bảy.

Năm giờ sáng, trong phòng ngủ tối mờ, đồng hồ báo thức vang lên.

Lê Tiếu vươn tay tắt đồng hồ báo thức, sau đó mở cặp mắt đỏ ửng ra.

Ngoài cửa sổ, tiếng mưa rơi tí tách, sắc trời mù sương bao phủ thành phố ẩm ướt.

Năm giờ hai mươi, Lê Tiếu ăn mặc chỉnh tề, thừa lúc cả nhà còn chưa dậy, cô bung dù bước vào màn mưa.