Lê Tiếu chạm chân xuống đất, xoay ghế quầy bar nhìn ra sau. Lúc này, gã đàn ông la hét vẫn đang hùng hùng hổ hổ, mắt đỏ kè như máu, trạng thái rất điên cuồng. Cửa gỗ bị anh ta đá văng, khớp nối gãy lìa, cánh cửa lung lay gần đổ. Lê Tiếu thản nhiên đảo mắt nhìn vào trong gian phòng, xuyên qua khe hở tầm nửa mét thấy được một bóng dáng quen thuộc. Thương Úc ngồi trên ghế sofa hình vòng cung, một tay gác ngang trên thành ghế, tay kia kẹp điếu thuốc rít vào thở ra, dáng vẻ lười nhác, ngang ngược khó thuần. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương