Hôn sự giữa Lê Tiếu và Thương Úc được quyết định với giọng nói bình thản như vậy của Thương Tung Hải. Thuận lợi quá mức khiển Lê Tiếu nảy sinh ra suy nghĩ khác thường. Cứ như dù cô đính hôn với đứa con trai nào của Thượng Tung Hải, ông cũng vui mừng. Dù mấy tháng trước cô vừa từ hôn với Thương Lục, thì với ông mà nói, dường như cũng chẳng sá gì. Sau khi ăn xong, Thương Tung Hải và ông bà Lê còn đang tán gẫu ở khu nghỉ ngơi, Lê Tiếu lẳng lặng rời khỏi sảnh Lam, đến khu vườn ngọc bích ở sân sau. Làn váy đỏ đứng trong vườn hoa rợp xanh biếc, cô nhìn bụi chuối tây đến thất thần. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương