Gần trưa, Lê Tiếu đã dạo quanh một phần ba Ám Đường, bước chân cũng trở nên biếng nhác. Thương Úc ôm eo cô, ghì cô vào lòng, cúi đầu hỏi: “Mệt rồi? “Ừ, có hơi. Ám Đường quá rộng, vượt qua dự đoán của cô. Thương Úc siết chặt khuỷu tay, mày rậm nhướng lên: “Về nghỉ nhé? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương