Hai mươi phút sau, Lê Tiếu quay lại biệt thự Nam Dương.

Lúc dùng bữa tối, cô vừa nhai thức ăn vừa không nhịn được nhìn người đàn ông ngồi đối diện.

Có lẽ ánh mắt Lê Tiếu quá chăm chú, Thương Úc ngước mắt nhìn nét mặt dao động của cô, nhướng mày hỏi: “Không lo ăn cơm mà nhìn anh làm gì?

Lê Tiếu đặt đũa xuống, chống khuỷu tay lên bàn: “Ngày mai đến Ám Đường có cần chú ý gì không? Anh có gì muốn nhắc em trước không?

Cô đã tò mò về Ám Đường rất lâu. Huống chi đây còn là thể lực vô cùng bí ẩn sau lưng anh, nghĩ là biết không phải nơi tùy ý ra vào.