Hạ Sâm nghiêng đầu nhìn cô mấy giây, rồi mím môi: “Em biết bệnh của cậu ấy từ lúc nào? Ảnh mắt Lê Tiếu lóe lên, cô nhìn thẳng giá rượu phía trước: “Đoán được từ lâu, nhưng tối nay là lần đầu tôi chứng kiến. Hạ Sâm lại im lặng. Hai người cứ thế lẳng lặng uống rượu. Một lúc sau, hắn mới trầm giọng nói nhỏ: “Lê Tiếu, tôi mặc kệ em đang nghĩ gì, nhưng những gì tôi muốn nói sau đây, mong em có thể cẩn trọng cân nhắc đưa ra quyết định. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương