Thiết bị của Nhân Hòa trước đây đều được tài trợ bởi “bạn của Viện sĩ Giang. Nhìn dáng vẻ vừa cười vừa xoa tay của Trương Kể Lê Tiếu mím môi, không nói gì, còn viện sĩ Giang thì hơi bất mãn, hất cằm về phía trước: “Đi thôi, tôi đưa các anh đi xem thử. Chẳng mấy chốc, cả đoàn đi theo ông đến phòng nghiên cứu. Lê Tiếu không bước vào, mà dựa người vào bệ cửa sổ không biết đang nghĩ gì. Một loạt tiếng bước chân vọng đến, cô ngước mắt, thì thấy Liên Trinh đi tới với vẻ mặt không tốt lắm. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương