Màn đêm buông xuống, khi Lê Tiếu rời khỏi phòng thí nghiệm thì gặp Phó Luật Đình ngay hành lang.

“Gần đây Cửu Công sao rồi anh? Lê Tiếu cầm chơi điện thoại, ngẩng đầu nhìn anh ta hỏi.

Phó Luật Đình bật cười, nhìn cô không chớp mắt: “Tôi còn tưởng cô quên ông cụ mất rồi. Yên tâm đi, ông ấy khỏe lắm, cổ tay khôi phục không tệ. Hai hôm nay ông cụ luôn thương lượng với tôi chuyện muốn dọn về

nhà mình.

Ban đầu cô giao Cửu Công cho Phó Luật Đình là vì đề phòng Đồ An Lương lại gây phiền cho ông.