Không lâu sau, một hàng đoàn xe Diễn Hoàng từ đường gom lái đến trước thảm đỏ khách sạn. Lưu Vân mặc vest đen nghiêm chỉnh, vòng qua đầu xe, kéo cửa hàng ghế sau. Giầy da mới tinh sáng bóng đặt trên mặt đất, nhìn lên trên nữa là đôi chân dài được bao bọc bởi quần tây. Thương Úc mặc vest đen, túi trước ngực là một góc khăn vuông xanh đen. Anh không thắt cà vạt, cúc áo dài đến nút trên cùng, cao quý kiêu ngạo. Dưới mái tóc ngắn là gương mặt anh tuấn vô cùng, đôi mắt lạnh lùng nhìn quanh. Ngay khi anh đứng trước mặt mọi người, vệ sĩ xung quanh nhanh chóng cúi đầu: “Diễn gia. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương