Thất Tử biên giới đều quen Vân Lệ, nhưng anh ta chỉ đối xử đặc biệt nhất với Lê Tiếu. Hạ Tư Dư không dám nhìn anh ta, sau khi ngồi xuống liền cúi đầu uống nước. Nước ấm trôi xuống cổ họng, vẫn không đè nén được nhịp tim đập rối loạn. Lúc này, Vân Lệ kẹp điếu thuốc bên miệng, nhả khói trắng về phía Hạ Tư Dư: “Nào, nói anh đây nghe, tối qua gọi hơn tám mươi cuộc cho tôi là muốn gì? “Khụ khụ... Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương