Lê Tiếu nhìn trần nhà vàng ở trên đỉnh đầu, mắt hơi đỏ, giọng nói nhỏ hẳn đi: “Tối qua con mơ thấy anh ấy... “Ôi... Trọng Cửu Công than khẽ, không nói lời thừa mà lấy một quyển sổ từ trong túi ra, nhìn danh sách gần đây: “Thứ Bảy có nghi thức nhập liệm, tiến hành ở nhà quàn núi Nam Dương, con đi cùng đi. “Cảm ơn thầy. Giọng Lê Tiếu vừa khàn vừa trầm. Tâm trạng nặng nề chợt ập đến, khiến cô cần một lối khơi thông. Mà nghi thức nhập liệm chính là cách chuộc tội của cô. Vì đây là thể diện cho đoạn đường cuối cùng của người chết, cũng là thể diện cho Huy Tử đã chết vì cô nhưng không được nhận lấy. Không lâu sau, có người gõ cửa phòng, một thanh niên anh tuấn đẩy cửa vào. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương