Thương Úc chống một tay lên đầu gối ngồi bên mép giường, nhìn điếu thuốc lập lòe trong tay, liếc Hạ Sâm, dặn dò: “Nhớ đừng để cô ấy về Nam Dương trước khi đại hội giao lưu kết thúc. Hạ Sâm dựa tường, bĩu môi: “Cậu có chắc chuyện ở Nam Dương có thể giải quyết xong trước khi đại hội giao lưu gì đó kết thúc không? “Có thể Anh khẳng định, môi mỏng phà khói trắng: “Bà ta không dám lấy mạng của Tiêu Diệp Nham ra đánh cược với tôi đâu. Hạ Sâm nheo mắt nhìn Thương Úc, nét mặt cực kỳ phức tạp: “Ba cậu có biết chuyện bà ta đến Nam Dương không? “Ông ấy không cần phải biết. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương