Vết thương do đạn không phải vết thương bình thường, vì dù có khép miệng cũng vẫn lưu lại vết sẹo bị chảy ở bắp thịt. Cô lại thấy xót xa hơn. Lê Tiếu tiếp tục quấn thêm một lớp băng cho anh, ánh mắt nghiêm túc chăm chú. Hơi ẩm bất chợt phải vào tai khiến cô giật nảy mình nhìn Thương Úc, tay cũng ngừng lại: “Có phải đau lắm không? Đôi mắt Lê Tiếu hiện rõ vẻ đau lòng không hề che giấu, khóe mắt đỏ hoe, giống như bao tâm tư cố nén trong ánh mắt, khơi mà không trào, dẹp lại không tan. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương