Nghe vậy,Đường Dực Đình kéo váy lên khỏi đầu gối, hào phóng giơ chân lên, lườm Lê Tiếu, thăm dò: “Mình nghe nói đối tượng hứa hôn từ bé của cậu rất đẹp trai, từ hôn như thể có thấy tiếc không? “Đẹp trai Lê Tiếu hơi cong môi lên. Trước mặt lại hiện ra gương mặt làm người ta rung động tới tận tâm can của Thương Úc, cô hơi cụp mắt, “Thẩm mỹ của cậu bị chó tha đi rồi. “Tầm bậy! Đường Dực Đình lấy điện thoại ra, bấm bấm vài cái, sau đó đưa màn hình tới ngay trước mặt Lê Tiếu, nói rất nghiêm túc: “Làm phiền cậu nhìn đi này, mặc thế này mà không đẹp à? Lê Tiếu nhìn theo, trên màn hình chính là tấm hình chính diện của Thương Lục. Nhạt nhẽo như thế mà đẹp à? Cô dời mắt nhìn lên mặt Đường Dực Đình, miễn cưỡng cười một tiếng, “Lấy hình ở đâu ra? “Là anh họ đưa cho mình. Chuyện từ hôn cũng là anh ấy nói. Dứt lời, cô nàng lại bồi thêm một câu: “Cậu còn nhớ anh họ tớ không? Lục Hi Hằng, anh chàng đẹp trai tóc dài tới eo đấy. Anh chàng đẹp trai tóc dài tới eo... Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương