Bạc Đình Túc nuốt xuống, thầm liếc về phía ngôi biệt thự thấp thoáng xa xa: “Anh ấy vẫn cảm thấy cái chết của lão đại Thất tử là do anh ấy phán đoán sai địa hình. Nếu không, em sẽ không đột ngột rời khỏi biên

giới, bao nhiêu năm qua vẫn không trở về

“Đâu liên quan gì đến anh ấy Lê Tiếu liếc mắt nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh ta, cong môi nói: “Chuyện năm xưa chỉ là tai nạn, em không trở về chỉ vì không muốn thôi. Anh hỏi em thế này, nghĩa là anh ấy đến rồi

phải không?

Bạc Đình Túc tỉnh queo lắc đầu, nói chắc như đinh đóng cột: “Anh Cả đến rồi mà còn cần anh đưa đồ cho em à? Anh ấy nhất định sẽ đến gặp em luôn ấy chứ.