Không một ai biết, ba năm trước, sau khi Huy Tử mất, trước cái đêm họ chia tay nhau, cô đã đến phòng Vân Lệ. Sắp rời đi rồi nên cố ôm tâm lý cố đấm ăn xôi muốn thổ lộ với anh ta. Chỉ không ngờ, trong lúc Vân Lệ say rượu, lại nhận nhầm cô thành Lê Tiếu. Anh ta ôm ghì lấy cô,luôn miệng gọi: Tiểu Tiếu, đừng xem tôi là thầy, thích tôi được không... Nếu không phải do say rượu, Vân Lệ mãi mãi không thể nói ra những lời này. Hạ Tư Dư càng không ngờ, hóa ra Vân Lệ đã thích Lê Tiếu lâu như vậy... Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương