Lê Tiếu bị anh ôm vào lòng, trong hơi thở ngoài mùi hương mát lạnh trên người anh còn có mùi thuốc lá thoang thoảng.

Đôi khi cảm xúc của con người là vậy, khi căng thẳng đến một mức độ nào đó, họ sẽ từ bỏ ý nghĩ muốn trút giận.

Nghe giọng nói bất đắc dĩ và đầy hàm ý của anh, nét mặt cô không thay đổi, chỉ cúi đầu trong lòng anh, chậm rãi nhắm mắt lại.

Có lẽ rất lâu, cũng có lẽ chỉ mấy giây, Lê Tiếu thu lại hết tất cả cảm xúc, bình tĩnh hỏi một câu: “Anh bị thương như thế nào?

Có lẽ là nhận thấy cô đang nén giận không vui, Thương Úc hỏi gì đáp nấy: “Đạn bắn.