Hạ Sâm còn chưa thấy rõ người thì đã cảm thấy bả vai oằn xuống, cơ thể bị ném sang một bên. Vòng tay trống không, mà vì quán tính, hắn liên tiếp lui về phía sau, chân va vào tay vịn sofa, bất ngờ không kịp để phòng mà đổ người lên sofa. Trên thế giới này, người có thể một chiêu phá được thế công của hắn chỉ có Thương Thiếu Diễn. Hạ Sâm chống người, khó hiểu vuốt mặt: “Thương Thiếu Diễn, mợ nó, sao cậu quay lại nữa? Hẳn tỉnh táo nhìn lại, gương mặt anh tuấn thay đổi như đèn kéo quân. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương