Thấy Lê Tiếu không nói gì, bỗng dưng Hạ Sâm đưa tay muốn nâng cằm cô lên. Nhưng đầu ngón tay còn chưa đụng vào da thịt trắng nõn kia, cổ tay đã bị nắm lấy. Hạ Sâm nhìn Lê Tiếu, hứng thú trong mắt hiện rõ, ngón tay linh hoạt nhanh chóng tránh được kìm kẹp của cô: “Bé cưng, em đến tìm tôi đánh nhau à? Vậy không được rồi, tôi không đánh phụ nữ. Lê Tiếu bình thản nhìn hắn. Hắn lấy đâu ra tự tin có thể đánh thắng cô? Lúc này, ánh mắt Hạ Sâm vẫn hiện ý cười, nhưng đáy mắt dần sâu thẳm, trong sự biếng nhác lộ vẻ ngả ngớn, lại ẩn giấu sự cao thâm khó lường. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương