Cô vừa bắt máy vừa mở tủ lạnh, lấy ra một lon bia: “Gì thế? Thẩm Thanh Dã thở hơi gấp, đè giọng thật thấp: “Em đang bận hả? “Không, có việc gì à? Lê Tiếu để lon bia lên bàn, khui bia bằng một tay, vừa uống một ngụm đã nghe anh ta nói: “Có thể giúp tôi một chuyện được không? “Có thể, anh nói đi. Cô trả lời rất thẳng thắn. Im lặng mấy giây, sau đó anh ta mới nói với giọng nặng trĩu: “Tiểu Bạch gặp chuyện ở Nam Dương, em giúp tôi... cứu cậu ta. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương