Lê Tiếu nâng ly thủy tinh lên nhấp một ngụm, tầm mắt lại xuyên qua ly, đánh giá nụ cười nhạt bên môi như có như không của Thương Úc.

Cô nhanh chóng dời tầm mắt, quan sát phòng cơm Tây một vòng rồi mới nhìn về phía Thương Úc, hỏi ngược: “Đúng là muốn đền bù, thế Diễn gia có cho tôi cơ hội này không? Khi nói chuyện, chân mày khóe mắt cô lộ rõ khoe khoang, không còn vẻ uể oải biếng nhác bình thường nữa.

Mày rậm của Thương Úc hơi nhướng lên, anh tựa vào lưng ghế lộ vẻ thích ý, nâng ly nước chanh lên hướng về phía Lê Tiếu tỏ ý: “Cho chứ, cô muốn, tôi cho! Lê Tiếu cười khẽ, những lời này từ miệng Thương Úc không khỏi cho cô cái loại ảo giác như được cưng chiều vậy.

Ngay lúc đó, cô búng tay với người phục vụ, an bài họ mang đồ ăn lên.

Hai phần beefsteak cao cấp, phối hợp với món kèm và nước sốt đậm vị Michelin ba sao khiến người ta thèm ăn.