Sáng sớm hôm sau, Lê Tiếu tỉnh dậy trong phòng mình.

Nắng mai mỏng manh men theo khe rèm cửa sổ rọi lên chăn mỏng, yên tĩnh và ấm áp.

Cô ngồi dậy, ôm gối ngây người.

Không lâu sau, cô vệ sinh cá nhân xong liền ra khỏi phòng, đến khúc rẽ cầu thang thì đụng phải anh Hai Lê Ngạn.

Một tay anh nắm tay vịn, tay kia đút túi bước lên cầu thang, thấy Lê Tiếu thì ngạc nhiên: “Dậy sớm thế?