Một lúc sau, hai người từ ban công quay về phòng nghỉ ngơi trước đó. Lúc vào cửa, Lê Quân gọi điện thoại qua. Lê Tiếu nhìn màn hình, buông tay anh ra: “Em đi nói với anh cả vài câu, lát nữa sẽ qua. Thương Úc nói có người bạn Parma đến Nam Dương, vừa hay chạm trán, nên tính để cô gặp mặt luôn. Anh không nói gì, rủ mí mắt, ngay lúc cô nhận điện thoại thì cúi người, trầm giọng dặn dò: “Đi nhanh rồi quay lại. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương