Im lặng trong chốc lát, anh áp cằm lên đỉnh đầu cô. Khi nói chuyện, lồng ngực anh khe khẽ: “Em chưa ăn gì đúng không? “À, quên mất. Em bận cả chiều, sau đó đến ngay Entertainment City. Lê Tiếu trả lời nhẹ nhàng, anh cúi đầu nhìn cô, dù không nói gì nhưng nét mặt lộ rõ không vui. Anh lại ghì chặt khuỷu tay, dặn dò với Lưu Vân đang lái xe: “Đến Thủy Tinh Uyển. “Vâng, lão đại. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương