Lê Tiếu nhìn vẻ mặt mệt mỏi của Đoàn Thục Viện, đau lòng tiến lên ôm bà, vuốt sống lưng bà như an ủi: “Mẹ yên tâm, anh Cả không sao đâu. Giọng nói nhàn nhạt của Lê Tiếu bình tĩnh lạ thường, Đoàn Thục Viện vốn đang thấp thỏm cũng bình tĩnh hơn nhiều. Bà yên lòng vỗ vai Lê Tiếu, gật đầu nói: “Ừ, đi đi, quay về phòng thí nghiệm, không có chuyện gì thì đừng trở lại, trong nhà loạn lắm sẽ không trông nom con được. Lê Tiếu buông Đoàn Thục Viện ra, nhìn bà thật sâu, nói lời tạm biệt rồi xoay người lên xe. Đêm đen, Lê Tiếu không về phòng thí nghiệm mà ngồi uống bia một mình trong quầy bar Lam Dạ ở Nam Dương Entertainment City. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương