Lê Tiếu lấy ngọc bội trong hộp gấm ra. Bạch ngọc Dương chi thượng đẳng mịn màng nhẵn nhụi, vô cùng trơn bóng. Bên trong ngọc bội có hoa văn chạm rỗng, không nhìn ra là gì nhưng thủ công vô cùng tinh xảo. Lúc này, Thương Úc cúi đầu châm điếu thuốc, khói mù phả ra từ môi anh, giọng nói lẫn trong khói có vẻ mơ hồ: “Tín vật của chủ mẫu Thương thị. Tín vật của chủ mẫu! Lê Tiếu bỗng thấy có hơi phỏng tay. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương