Trong chiếc Rolls Royce Phantom, Lê Tiếu nghiêng người ngồi vào, mùi thuốc lá lành lạnh quanh Thương Úc xông vào mũi. . Anh vẫn như thường ngày, bắt tréo chân xem hồ sơ, ngón tay còn kẹp một cây bút kim cương, ký tên như nước chảy mây trôi. Lê Tiếu dựa vào ghế da, gác khuỷu tay lên lưng ghế, nhàn nhã nhếch môi: “Diễn gia cố ý đến vì tôi à? Tài xế ở phía trước thoáng liếc qua kính chiếu hậu. Mấy ngày không gặp, hình như lá gan của cô bé này lớn hơn rồi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương