Lê Tiếu nghiêm túc lau chùi bia mộ, dọn dẹp sạch sẽ cỏ dại xung quanh.

Không lâu sau, cô lấy trái cây cúng và các loại vàng mã trong túi ra bày trên bàn thờ nhỏ, thắp ba cây nhang,

Lê Tiếu lấy hai lon bia, mở nắp khoen tưới trên mặt đất, lẩm bẩm: “Nhanh thật, đã ba năm rồi.

Khoảng hai tiếng đồng hồ, cứ thế cô lẩm bẩm một mình trước bia mộ, từ chuyện từ hôn đến tốt nghiệp, lại từ tốt nghiệp đến Thương Úc.

Cô kể lại những chuyện đã qua bằng giọng tâm tình chia sẻ. Nếu là người ngoài chắc chắn cô sẽ không nhiều lời như vậy.