Lê Tiếu lười biếng liếc ông: “Đâu có, cậu Út bận như vậy, chắc chắn sẽ không xen vào việc của người khác rồi! - Đoàn Nguyên Huy dở khóc dở cười thả tay xuống, đánh giá Lê Tiếu: “Nói thật với cậu Út, bài đăng trên diễn đàn có phải do cháu làm không? “À... Lê Tiếu trả lời nghiêm túc: “Là Lê Thiểu Quyền làm. Đoàn Nguyên Huy:“... Ông lắc đầu than nhẹ, dặn dò: “Tuần trước cậu phải tham gia hội thảo dạy học và nghiên cứu ở nơi khác, chỉ có thể chỉ đạo đồng nghiệp phòng giáo vụ tiến hành khóa bài đăng từ xa.

Nếu lần sau còn có chuyện này, đừng tự ý xử lý, nhớ phải nói cho cậu biết trước. Lê Tiếu cúi đầu nhìn mũi chân, nét mặt lạnh nhạt: “Không có lần sau. “Được rồi, cháu vào trước đi, chồng cô ta đến cổng rồi, cậu phải đi tiếp.

Khoảng năm phút sau, Đoàn Nguyên Huy dẫn theo một người đàn ông cao ráo vào phòng giáo vụ.

Người đó đã hơn ba mươi, tuy không thể xem là đẹp trai nhưng được nước da trắng, đôi mắt long lanh hiện lên vẻ phóng đãng trêu hoa ghẹo nguyệt.

“Ông xã, sao anh lại đến đây? Lỗ Văn vừa thấy anh ta liền đứng dậy, nét mặt hơi hồi hộp.